MƯA HẠ


Polytechnique, 06-2024


Có những ngày, mùa ở đây chợt đổi
mưa giăng mù trên những tháp chuông xa
thành phố chìm trong lớp sương mờ phủ
trông cuối trời mà nhớ cảnh quê xưa.

Mưa mùa hạ đổ ào như thác lũ
rồi cũng nhanh lịm tắt trả trời mây
nỗi nhớ đến trong ta nhường cũng vậy
chợt ùa về rồi ẩn mất bâng khuâng.

Ôi những ngày, ta nhớ ai ? vậy nhỉ
kỷ niệm xưa, dáng cũ, bỗng phai nhòa
ta lang thang tìm người trên lối vắng
lối nào xa, heo hút tận đáy lòng.

Ta ngồi lại bên đường trông phố thị
bước chân đi nào phải để tìm gì
phố nơi đâu cũng là con gió ấy
thổi se lòng buổi nắng hạ chiều hôm.

Tiếc lòng ta, đã bao mùa mưa gió
lịm sắc hương phong bụi của cuộc đời
nên dẫu cố rửa lòng từng canh lẻ
mà bụi lau, lại bám, lại lau hoài.

Nhớ đêm nao, lúc tàn canh ngồi lại
nghe hương xưa theo gió thoảng hiên ngoài
trong khoảng khắc thấy lòng mình trống trải
là phút giây ta cảm được hương đời.

Cuộc sống hỏi, được mấy lần ngồi lại
để mà nghe gió quyện với lòng mình
để mà thấy sắc trần trong muôn cảnh
để mà tìm cho đúng lối đi riêng.

Thôi mưa tạnh, ta lại đi xuống phố
dạo đường xa, vui cảnh cũ, hương đời
trên lối nhỏ, lòng chẳng đà nghi ngại
nên thong dong mà bước một mình thôi.

Một chiều mưa mùa hạ, Montréal, tháng Sáu 2024