THOẢNG MỘT NHỚ THƯƠNG

Montréal, octobre 2024

Con làm thơ cho nỗi buồn của mẹ
những giòng thơ như chảy mãi không ngừng
nhớ ngày xưa, mẹ, con ngồi thủ thỉ
ngày con đi, mẹ thủ thỉ một mình

con đã đi hơn mười năm mẹ nhỉ
đôi khi về cũng chỉ tạt về qua
vui hồ hải nên nỗi buồn của mẹ
đến bây chừ con hiểu được phần nao ?

chưa kịp hiểu để rồi không kịp thấy
mắt mẹ con thêm ướt một lần nào
mùa đông ấy con trở về thăm mẹ
chỉ nụ cười đang nức nẻ chờ con

con vẫn nhớ lần cuối cùng nhìn mẹ
ánh mắt người thăm thẳm tận hư vô
con chẳng biết mẹ thấy con không nữa
mẹ chỉ cười như thủ thỉ một điều chi

đến bây chừ đôi lần con nhớ lại
còn giật mình tưởng mẹ vẫn chờ con
gặp người cũ dẫu thoáng hình trong mộng
mà hương xưa còn đượm cuối giấc nồng

tuyết năm nay lại rơi dày ngõ vắng
con lặng về lối nhỏ một mình con
lòng vẫn ôm những mộng trường năm cũ
nên nhớ người một thoáng vậy mà thôi.

Montréal, Rằm tháng Chạp, năm Giáp Thìn ( tháng Một, 2025 )


Bài đăng phổ biến